Tác giả: Vũ Đình Liên
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Nhớ bài thơ này và bài "Cố hương" của Lỗ Tấn là hai bài ngày xưa đi học mình thích nhất vì chả hiểu sao cứ thấy buồn buồn :( :))
related posts
Linh tinh
NAD
08/01/2010
11
uầy ;)) hnay đk có hứng văn thơ
ReplyDeleteCó vẻ anh cũng được học hết Cấp 2 đấy nhỉ ;))
ReplyDeleteCuto nói vậy chắc cũng học cấp 2 rồi ;))
ReplyDelete@Pika: Nhân dịp sắp đến tết thui mà, mấy hôm rồi về quê đi chơi thấy hoa đào nở nhiều lắm rồi :D
mỗi lần đọc lại bài thơ này lòng lại chợt dân lên biết bao nổi niềm , nhớ nhà nhớ gia đình bạn bè và nhớ tết da diết ..
ReplyDeleteChắc bạn không được ở nhà ăn tết à
ReplyDeleteMình vẫn nhớ hồi ở Việt Nam mình làm bài phân tích ông đồ được 9 điểm. :X
ReplyDeleteAnh thì nhớ học thuộc hết bài này rất nhanh, mong sao hôm sau cô giáo gọi kiểm tra bài cũ lấy điểm cao mà bà í đéo gọi, đến cái bài mình ko thuộc mới gọi, tiếc vãi :( :-w :D
ReplyDelete:))
ReplyDeleteĐáng lẽ đại ka phải giơ tay lên bảng :))
Giơ đấy chứ, nhưng nhiều đứa giơ quá mới đau :D
ReplyDeleteBài này dễ nhớ mà :D. Đọc bài này nhớ thế :X.
ReplyDeleteBài nào hay mà thấy thích thì dễ nhớ :D
ReplyDelete